Đức Chúa Trời Báo Lại
“Ai
thương xót kẻ nghèo, tức cho Đức Giê-hô-va vay mượn; Ngài sẽ báo lại việc ơn
lành ấy cho người” (Châm ngôn 19:17)
Chúng ta cần
phải bố thí cho người nghèo từ sự thương hại. Không phải để người ta chiêm
ngưỡng và hoan nghênh đâu, ít nhiều gì để gây ảnh hưởng đối với họ; nhưng từ
chỗ cảm thông và thương xót thanh sạch chúng ta phải cung ứng cho họ sự giúp
đỡ.
Chúng ta không mong nhận lại
thứ chi từ người nghèo, thậm chí không nhận cả thái độ biết ơn; nhưng chúng ta phải
xem coi những gì chúng ta làm như cho Chúa vay mượn vậy. Ngài cam kết thực hiện
nghĩa vụ, và, nếu chúng ta nhìn vào Ngài trong vấn đề này, chúng ta không phải
tìm đến bên thứ hai. Đúng là một vinh dự Chúa ban hiến cho chúng ta khi Ngài hạ
cố vay mượn chúng ta! Vị thương gia nào được ưu ái nhiều là người có Chúa trong
các sổ sách của mình. Dường như thương hại có cái tên tận cùng rẻ mạt không
đáng kể; chúng ta hãy biến nó thành một lượng thật lớn. Kẻ nghèo kế đó đến theo
cách này, chúng ta hãy giúp đỡ người.
Như đối với sự báo đáp, chúng
ta khó mà nghĩ đến việc ấy, nhưng đây là Chúa đang để ý đến bàn tay. Đáng chúc
phước thay là danh Ngài, lời hứa báo đáp của Ngài còn tốt hơn vàng và bạc. Có
phải chúng ta đang rút ngắn lại những thời điểm chán chường? Chúng ta có thể hạ
mình xuống trình hoá đơn nầy ở ngân hàng đức tin, Có ai trong số độc giả chúng
ta [đã lấn lướt] kẻ nghèo không? Linh
hồn nghèo nàn. Nguyện Chúa tha thứ cho người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét