Tôn
Kính Đức Chúa Trời
“Vì phàm ai tôn kính ta, ta sẽ làm cho được tôn trọng” (I Samuên 2:30)
Có phải tôi lấy sự tôn kính Đức Chúa Trời làm đối tác quan
trọng trong đời sống tôi và làm quy tắc cho cách ứng xử của tôi hay không? Nếu
vậy, Ngài sẽ tôn trọng tôi. Có thể trong một thời gian tôi không nhận được sự
tôn trọng từ phía con người, song chính mình Đức Chúa Trời sẽ đặt sự tôn trọng
trên tôi với một tư thế hiệu quả nhất. Bằng lòng chịu xấu hổ vì cớ lương tâm,
đến cuối cùng người ta sẽ tìm gặp cách tôn trọng chắc chắn nhất.
Hê-li không tôn kính Chúa bằng cách quản trị tốt người nhà
mình, và hai con của ông đã không tôn kính Chúa bằng hành động xứng đáng với
chức vụ thiêng liêng của họ, và vì thế Chúa đã không tôn trọng họ, nhưng đã tước
chức tế lễ cao cả ra khỏi gia đình họ và khiến cho thiếu niên Samuên kia trở
thành nhân vật quản trị trong xứ thay vì bất kỳ ai trong họ hàng của Hê-li. Nếu
tôi muốn gia đình tôi được tôn trọng, tôi phải tôn kính Chúa trong mọi sự. Đức
Chúa Trời có thể cho phép kẻ ác giành được mọi vị trí cao trong đời nầy; nhưng sự
cao trọng mà chính mình Ngài ban cho, thậm chí vinh quang, tôn trọng và sự bất
tử, Ngài dành cho những ai qua sự vâng phục thánh khiết mà tôn kính Ngài.
Hôm nay tôi có thể làm gì để tôn kính Chúa? Tôi sẽ cổ vũ sự
vinh hiển của Ngài qua sự làm chứng bằng lời nói của tôi và bởi sự vâng phục
thực tiễn của tôi, tôi cũng sẽ tôn kính Ngài với những gì tôi có và bằng cách
dâng lên Ngài một số phục vụ đặc biệt. Cho phép tôi ngồi xuống và suy nghĩ cách
thức tôi có thể tôn kính Ngài, một khi Ngài tôn trọng tôi.