Đi
Ra Với Vui Mừng
“Người chúc về Sa-bu-lôn rằng: Hỡi Sa-bu-lôn, khá vui mừng về
cuộc mình đi ra ngoài”
(Phục truyền luật lệ ký 33:18)
Ơn phước của các chi phái là thuộc về chúng ta; Vì chúng ta
là người Israel thực, là người thờ phượng Đức Chúa Trời bằng tâm thần và chẳng có
lòng tin cậy nơi xác thịt. Sa-bu-lôn cần phải vui mừng vì Đức Giê-hô-va sẽ chúc
phước cho việc "đi ra ngoài"; chúng ta cũng thấy một lời hứa cho chính mình
nằm im trong lời chúc phước này. Khi chúng ta đi ra ngoài, chúng ta sẽ tìm gặp những
cơ hội để vui mừng.
Chúng ta đi ra ngoài để du lịch, và sự tễ trị của Đức Chúa
Trời là sự hộ tống cho chúng ta. Chúng ta đi ra ngoài để định cư, và Chúa ở với
chúng ta cả trên đất liền và trên biển cả. Chúng ta đi ra ngoài trong vai trò
giáo sĩ, và Chúa Jêsus đã phán rằng: “Nầy, ta ở với các ngươi cho đến tận thế”. Chúng ta đi ra ngoài hết ngày nầy sang ngày
khác để lao động, và chúng ta có thể đi như vậy với sự khoái lạc, vì Đức Chúa
Trời sẽ ở với chúng ta từ sáng cho đến tối.
Một nỗi sợ hãi đôi khi luồn lách vào chúng ta khi khởi sự, vì
chúng ta không biết mình sẽ gặp gỡ điều gì; nhưng phước hạnh này có thể phục vụ
chúng ta y như một lời cỗ vũ tốt lành. Khi chúng ta đóng gói cho việc ra đi,
chúng ta hãy đặt câu này vào va-li của mình khi đi du lịch; chúng ta hãy bỏ nó
vào lòng chúng ta rồi cứ giữ nó ở đó; phải, chúng ta hãy để nó trên lưỡi của
chúng ta để khiến chúng ta phải ca hát. Chúng ta hãy cân nhắc neo đậu với một bài
ca, hoặc bước lên xe ngựa với một Thi thiên. Nguyện chúng ta thuộc về chi phái
luôn vui vẻ và trong từng phút một hãy ngợi khen Đức Chúa Trời bằng tấm lòng vui
vẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét