Ca
Đoàn Các Núi
“Hỡi trời, hãy hát! Hỡi đất, hãy vui mừng! Hỡi các núi, hãy lên
tiếng hát xướng! Vì Đức Giê-hô-va đã yên ủi dân Ngài, cũng thương xót kẻ khốn
khó” (Êsai
49:13)
Sự yên ủi của Đức Chúa Trời thật ngọt ngào thay, không những
bản thân các thánh đồ cất tiếng hát về những sự yên ủi ấy, mà các tầng trời và đất
có thể bắt lấy bài hát ấy nữa. Phải có việc gì đó để khiến cho một ngọn núi cất
tiếng lên hát; tuy nhiên vị tiên tri triệu tập cả một ca đoàn gồm các ngọn núi.
Lebanon, và Sirion, và những ngọn đồi cao của Ba-san và Mô-áp, ông sẽ buộc
chúng phải ca hát vì ân sủng của Đức Giêhôva ban cho chính Siôn của Ngài. Nguyện
chúng ta cũng không làm cho những ngọn núi khó khăn, thử thách, bí ẩn, và nhọc
nhằn trở thành các cơ hội để ngợi khen Đức Chúa Trời của chúng ta sao? "Hỡi các núi, hãy lên tiếng hát xướng!"
Câu
nói nầy hứa rằng Đức Chúa Trời của chúng ta sẽ thương xót kẻ khốn khó của Ngài,
có cả một hồi chuông kết nối với lời hứa ấy. Hãy nghe tiếng nhạc của chúng - "hãy lên
tiếng hát xướng!" "hãy vui
mừng!" "hãy hát". Đức Giêhôva sẽ làm cho dân sự Ngài hạnh phúc vì cớ tình yêu
không phai của Ngài. Ngài sẽ không làm cho chúng ta buồn rầu và nghi ngờ; Ngài
đòi hỏi từ chúng ta sự thờ phượng của thứ tấm lòng biết tin cậy. Ngài không làm
cho chúng ta phải lo rầu: tại sao chúng ta lại thở dài hay sờn ngã nếu Ngài làm
như vậy chứ? Ồ, đúng là tiếng đàn đã chỉnh âm! Ồ, đúng là giọng hát giống như
giọng của chêrubin ở trước ngôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét